~♥ We are a happy family ♥~

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

  • Latest Post
__Mục tiêu phía trước của bạn là gì ? Thời Gian: Wed Jul 04, 2012 11:19 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Tuyển Uploader [Đợt I] Thời Gian: Fri May 04, 2012 1:36 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Cảm nhận của bạn về các môn học Thời Gian: Wed Apr 04, 2012 5:23 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Đề cương ôn tập kiểm tra 1 tiết lịch sử (21/3) Thời Gian: Wed Mar 21, 2012 10:02 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Designer club Thời Gian: Tue Mar 20, 2012 5:37 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Thông báo việc tặng thưởng medal Thời Gian: Tue Mar 20, 2012 5:34 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Ngữ văn 8 - Ôn tập Văn bản Thời Gian: Tue Mar 20, 2012 5:31 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Đổi tittle cho mem and staff Thời Gian: Sat Mar 17, 2012 3:54 pm
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__[BLACK LIST] Update Thời Gian: Sat Mar 17, 2012 11:18 am
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Dream High 2 Thời Gian: Sat Mar 17, 2012 11:01 am
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__ [Boyband] Ƹ̴Ӂ̴Ʒ •*´¨`*•.¸¸.• J&J •.¸¸.•*´¨`*•Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Thời Gian: Sat Mar 17, 2012 11:00 am
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
__Bảng xếp hạng Daum Fan Cafe tháng 2/2012 Thời Gian: Sat Mar 17, 2012 10:59 am
Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn: Nếu bạn thấy bài viết có ích cho bạn thì thanks người viết nha! không spam ! Thân!

.
March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031

Calendar Calendar

Affiliates
free forum


You are not connected. Please login or register

LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2

3 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Thu Aug 18, 2011 9:58 pm

half_blood_dog0402


Bàn trưởng
Bàn trưởng

Những cành cây nhấc bổng họ và đống hành lý lên khỏi mặt đất. Thấy nét mặt bố vẫn tỉnh bơ, Ryan nghĩ rằng sẽ không có gì xảy ra cả nên cố nín không gào thét hoảng loạn. Rễ cái cây dài phải tới ba mét là ít. Chúng bật tung lên khỏi mặt đất, xới tung một lớp đất dày trong tầm bán kính ba mét xung quanh gốc cây. Ở dưới lớp đất này là một gian phòng khổng lồ. Thực ra nó giống như một nhà ga dưới lòng đất hơn là một căn phòng. Sau đó cành và rễ cây truyền nhau đưa hai bố con Ryan xuống nhà ga này. Khi hai bố con họ tiếp đất, rễ cây, cành cây và đống đất bị hất tung khi nãy lập tức tự động quay trở về vị trí ngụy trang ban đầu. Ryan bắt đầu nhìn quanh cả nhà ga. Nó rộng đến mức có khi diện tích của nó bằng cả diện tích khu rừng. Trần nhà làm bằng một thứ vật liệu tự phát sáng. Nhưng tất nhiên là nó có chi chít các rễ cây nên trông nhà ga cũng không được sáng lắm. Và các rễ cây đó cũng thỉnh thoảng lại kéo sinh vật thần bí nào đó từ trên mặt đất xuống. Chắc họ cũng là những sinh vật thần bí tạm trú ở Trái đất, giờ muốn quay trở về quê hương. Cả nhà ga kể cũng đông không kém gì nhà ga bình thường của con người.
Bố cậu bé bắt đầu dẫn cậu đi chen qua đám đông, tiến về phía trung tâm của nhà ga. Chen được vào đó rồi, họ thấy một thiết bị trông như một cái gương hai mặt hình tròn nhưng nó to phải bằng cả cái cổng trường tiểu học của Ryan. Vành gương gồm cả tá những thứ trông như những bàn phím máy tình xếp sát, đè lên nhau. Một mặt của chiếc gương có các sinh vật thần bí chui ra từ mắt gương. Một mặt kia có các sinh vật thần bí đi xuyên qua mặt gương và biến mất hút luôn. Trông như một cái hố đen ý, nó đưa người từ một nơi khác tới và đưa người đi nơi khác. Xung quanh cái gương có một hàng rào song sắt bao quanh nó. Chỉ có hai cổng: một cổng vào ở trước mặt gương có người chui vào và một cổng ra ở mặt gương kia. Ở mỗi cổng có hai tên bảo vệ nhân mã cao gần 3m5. Những sinh vật thần bí muốn bước qua cổng phải nộp vé cho họ. Bố cậu lại một tay cầm đống hành lý, một tay dắt Ryan đi chen qua đám đông đấy những sinh vật thần bí to khủng khiếp để tới cổng vào. Cậu bé cũng một tay cầm đống hành lý còn lại, một tay cố giữ chặt tay bố để chen vào. Cuối cùng cũng tới được trước cổng vào. Ông đưa vé cho gã bảo vệ rồi nhanh chóng kéo Ryan ra khỏi đám đông. Ông kéo cậu lao vào mặt gương. Hai bố con họ đi qua tấm gương như đi qua một bức tường mỏng làm từ nước. Họ bước qua mặt gương. Bên kia mặt gương là một nhà ga khác, cũng ở một khu rừng nhưng ở ngay trên mặt đất. Bố cậu lại dắt cậu chen qua đám đông ở nhà ga này. Hai bố con họ vừa đi ra khỏi bìa rừng thì một ngôi trường được xây trên vách ngọn đồi ngay cạnh khu rừng lập tức hiện ra đập ngay vào mắt họ(trường đứng được trên vách núi thể hiện sự kiên cố của ngôi trường). Đó chính là Trường Trung học Pháp sư Alexandra Watson.
Ngôi trường có khoảng mươi ngọn tháp ở phía sân sau. Những tòa tháp được xây ở trên đỉnh ngọn đồi, khá sát nhau. Nhìn từ dưới chân chân đồi trông chúng như của một lâu đài hơn là của một ngôi trường trung học. Ở ngay phía trước mấy tòa tháp là một tòa nhà cao khoảng tới tầng ba nhưng rộng phải bằng tới bảy, tám tòa tháp phía sau nó cộng lại. Phía trước tòa nhà là một sân cỏ rất rộng, trải dài trên vách đồi xuống tận chân đồi. Bao quanh sân là một bức tường cao gần tới tầng ba, dày phải tới bằng chiều dài hai cái phòng ngủ trước kia ở Trái đất của Ryan . Bức tường khiến ngôi trường trông có vẻ giống một tòa thành hay một nhà tù hơn. Nó cũng khiến Ryan có cảm giác không tốt lành với ngôi trường. Cậu thấy hơi hơi ghê. Cổng trường được xây dưới một tòa nhà to, cao tầm bốn, năm tầng. Có lẽ họ xây luôn cả một khu lớp học hoặc khu cho học sinh tạm trú nào đó ở ngay trên cổng trường. Phía trước ngôi trường là một trạm nhà ga. Tất nhiên ở đây chỉ có những tàu hỏa cổ từ thời cuối thế kỉ XVIII, đầu thế kỉ XIX.
Hai bố con họ bắt một chuyến tàu đi tới một thành phố mà Ryan đọc được trong tấm vé tàu của ông Phinic thì nó tên là thành phố Debandelvat( nghe không giống một ngôn ngữ ở Trái đất).
Lên tàu được một lúc, Ryan bắt đầu thắc mắc với bố:
-Bố ơi, sao ở dưới ngọn đồi đó lại có một nhà ga to đùng mà không ai biết vậy? Con nhớ là ở quả đồi đó có một đường hầm do chính con người xây để làm đường ray mà. Với cả sao khi ta lại có thể đi xuyên qua tấm gương đó được? Mà lại còn đi sang một nơi khác đươc?
-À, cái đó dễ giải thích thôi. Về chuyện nhà ga ở đó thì ... Cái nhà ga đó được xây từ trước cả đường hầm cho đường ray ấy. Khi đường hầm bắt đầu được thực hiện, các thần lùn-những người chuyên sống trong lòng đất-đã phải nhanh chóng tìm ra con người định xây đường hầm theo hướng nào. Rồi họ vận dụng kinh nghiệm sống trong lòng đất của mình để ngụy trang sao cho khi con người thực hiện công trình họ không tìm ra được nhà ga ở ngọn đồi đó. Họ vẽ lên bản đồ của ngọn đồi đường ray mà con người sắp đào theo. Họ bắt đầu lấp kín đất lên theo đúng đường này. Việc này thì chỉ dành cho thần lùn vì họ sống dưới lòng đất, chỉ có họ mới biết lòng đất khi chưa được đào bới trông như thế nào. Bằng cách này thì không cần phải lấp kín đất vào cả nhà ga để ngọn đồi như không có nhà ga, mà thay vào đó chỉ lấp đất theo một đường nhất định. Sau khi con người hoàn thành đường hầm, tất cả các sinh vật thần bí có khả năng lập tức cùng nhau phá đường ray đó, xây lại một đường ray mới đi vòng qua nhà ga nhưng vẫn ở dưới khu đồi, rồi họ lại xây thêm một bức tường đất khác để cho không cho người ngồi trên tàu nhìn thấy nhà ga được. Họ phải mau chóng làm việc này vì cứ hai, ba ngày lại có một chuyến tàu đi qua đường ray đó.
-Thế còn về cái gương thì ... ?
-Còn về cái gương thì ... Biết chết liền!! Đi mà hỏi cái lão Alexandra khỉ gió nào đó đã phát minh ra cái thiết bị ấy ý!! ... Bố buồn ngủ quá rồi! Thôi! Đi ngủ đi!! Sáng mai ta phải dậy sớm để xuống tàu tại Debandelvat đấy.
Và thế là ông Phinic lập tức nằm ngả người lên chiếc ghế nhắm mắt ngủ. Nhưng Ryan vẫn chưa ngủ được. Cậu bé nhìn ra ngoài cửa sổ tàu. Con tàu chạy quanh ngọn đồi có ngôi trường mà cậu sắp nhập học. Cậu ngắm nhìn nó và tự nhủ: đó là nơi cho mình để bắt đầu một hành trình mới. Cậu đã có những năm tiểu học chẳng mấy ấn tượng cả, nên ngồi trường này giờ trở nên rất quan trọng với cậu. Cậu mong nó sẽ đem lại một tương lai như cậu mong muốn, để rồi cậu có thế coi nó như một ngôi nhà thật sự của mình và vứt bỏ hoàn toàn cái ngồi trường tiểu học cũ của cậu ra khỏi cuộc đời mình. Tất nhiên là cậu không thể biết trước được sự thật là ngôi trường mà cậu sắp nhập học này sẽ còn quan trọng với cậu hơn cả thế nữa.
Sáng sớm hôm sau. Ông Phinic gọi cậu con dậy. Cậu bé đã có một đêm với một giấc mơ thật đẹp về ngôi trường cấp hai cậu sẽ học. Không thể ngừng nói cậu kì vọng ở ngôi trường thế nào. Cậu và bố bước xuống tàu. “Thành phố” Debandelvat này trông giống một ngôi làng hơn, chỉ có diện tích của nó đồng tình rằng nó là một thành phố. Ông Phinic dẫn Ryan tới một căn nhà làm bằng đá tảng và chút ít vôi vữa chát xếp thành. Ông bảo:
-Trông nó giống nhà của người tối cổ hơn, con nhỉ! Nhưng đây là tất cả những gì người ở thế giới này có thể xây, và nó cũng là căn nhà duy nhất chúng ta có để ở qua kì nghỉ hè này. Vào năm học, khi con đã chính thức là học sinh của trường thì bố sẽ cho con ở tạm trú ở trường luôn. Có thể bố sẽ đóng tiền tạm trú cho con ở đó qua hè luôn. Ở đó tiện nghi hơn cả ở căn hộ mà hai bố con mình đang ở đấy chứ.
Vậy là Ryan đã có thêm một lý do nữa để mong cho mùa hè qua nhanh và năm học đến sớm.
*
* *
Ba tháng hè ở Thế giới Thánh của Ryan mau chóng trôi qua. Cậu đã có vẻ khá quen với đời sống sinh hoạt của mọi người ở đây. Hôm nay là phải bắt một chuyến tàu từ tối qua, đi qua đêm để sáng còn tới kịp giờ. Tàu dừng lại tại một nhà ga. Hai bố con cậu vác hành lý xuống tàu. Họ có thể nhìn ra ngay cổng trường.
Bố cậu dắt cậu đến cổng trường rồi thả cho cậu tự bước vào khám phá ngôi trường mới của mình. Ông cũng khá tự tin, mỉm cười khi thả tay cho cậu đi vào trường. Trên nét mặt ông có thể hiện chút ít một niềm tự hào, nhưng phần lớn là một niềm tin ông đặt ở cậu con trai duy nhất của mình. Cậu sẽ trở thành một pháp sư thực thụ. Và tất nhiên cậu vẫn chưa nhận thức được điều này quan trọng với cuộc đời cậu như thế nào, và đặc biệt là với người cha đã nuôi dưỡng cậu suốt 12 năm qua để đón chờ ngày này. Cậu chỉ biết rằng cậu sẽ làm tất cả để có được một khởi đầu mới thật tuyệt vời ở đây.
Cậu nhanh chân đi qua sân trường để tới tòa nhà lớn ở phía cuối sân trường. Trên cổng tòa nhà có một tấm bảng nhỏ bằng đá khắc chữ “Đại sảnh lớn”. Đây là nơi lễ khai trường bắt đầu. Cậu bước vào Đại sảnh. Tòa nhà Đại sảnh trông gần giống như một phòng họp lớn: nó có một chiếc bàn dài ở cuối phòng, đủ chỗ cho cả chục người. Chiếc bàn trông như có vẻ được làm bằng gỗ nhưng lạ thay, ta có thể nhìn thấy nó thấp thoáng có màu ánh kim. Xung quanh phòng cũng có những chiếc bàn gỗ dài nhưng nhỏ hơn cái để ở cuối phòng. Có nhiều cô cậu, chắc đã học qua năm thứ nhất, đang ngồi đọc sách hay buôn chuyện trong phòng. Một số học sinh năm thứ nhất rụt rè, tập trung cả ở một hàng ghế phía gần cửa sau Đại sảnh. Ryan cũng chạy ra đó ngồi cùng. Cậu định làm quen với một ai đó trong đám học sinh năm đầu này, nhưng tác hại của năm năm tiểu học để lại cho cậu là cậu không có chút khả năng giao tiếp nào hết.
Cậu cứ ngồi đó cho tới khi một tiếng chuông reo lên. Bỗng các học sinh trên sân trường, ngoài hành lang, khắp nơi trong trường, đứa thì bay bằng chổi, đứa thì chạy tức tốc vào Đại sảnh. Hồi chuông kết thúc. Cả Đại sảnh giờ chỉ có dãy ghế ở cái bàn dài phía cuối là không kín người. Chính xác là vẫn chưa có một ai ở đó cả. Đại sảnh im lặng được một vài giây thì một ông già chừng tám, chín chục tuổi với cả tá nếp nhăn và một bộ râu bạc thưa thớt bạc trắng bước vào.
____to be continued____

2LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Thu Aug 18, 2011 10:07 pm

half_blood_dog0402


Bàn trưởng
Bàn trưởng

ngồi viết mãi mà vẫn k đc 5 trag, nản chí quá thôi cứ đăng lên cho củng cố tinh thần vậy
từ h viết dc bao nhiu đăng bấy nhiu, chứ cứ chờ đến 5 trag thì có mà chờ đến già mất
mog là ít nhất cx hết dc phần 1(xem lại thì xog dc cả bộ truyện hơi viễn tưởng)

3LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Fri Aug 19, 2011 12:21 pm

Peanut0301

Peanut0301
Super moderator
Super moderator

half_blood_dog0402 đã viết:ngồi viết mãi mà vẫn k đc 5 trag, nản chí quá thôi cứ đăng lên cho củng cố tinh thần vậy
từ h viết dc bao nhiu đăng bấy nhiu, chứ cứ chờ đến 5 trag thì có mà chờ đến già mất
mog là ít nhất cx hết dc phần 1(xem lại thì xog dc cả bộ truyện hơi viễn tưởng)

Ôi Phúc ơi dài quá : ((((((

Hay cậu chia ra 1 phần để giới thiệu nv còn 1 phần tóm tắt truyện cho đỡ hoa mắt : D

Cố lên nhá... tớ phải ăn cơm đã !!! >"<

4LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Fri Aug 19, 2011 12:49 pm

Boo.Kyt_s2_Micki:*

Boo.Kyt_s2_Micki:*
♥Boo_s2_Micki:*♥
 ♥Boo_s2_Micki:*♥

nào nào, tôi là một chú ỉn con =))
vào đây ủng hộ Phúc cái nhở
fightig nhé :-j

5LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Fri Aug 19, 2011 5:27 pm

half_blood_dog0402


Bàn trưởng
Bàn trưởng

Peanut0301 đã viết:
half_blood_dog0402 đã viết:ngồi viết mãi mà vẫn k đc 5 trag, nản chí quá thôi cứ đăng lên cho củng cố tinh thần vậy
từ h viết dc bao nhiu đăng bấy nhiu, chứ cứ chờ đến 5 trag thì có mà chờ đến già mất
mog là ít nhất cx hết dc phần 1(xem lại thì xog dc cả bộ truyện hơi viễn tưởng)

Ôi Phúc ơi dài quá : ((((((

Hay cậu chia ra 1 phần để giới thiệu nv còn 1 phần tóm tắt truyện cho đỡ hoa mắt : D

Cố lên nhá... tớ phải ăn cơm đã !!! >"<
ờh, có khi thế lại hay, chỉ cần làm vài ba topic gồm vài cái nói về cốt truyện, một vài cái là để giới thiệu nv, thế là coi như đã viết xog truyện, xog nghỉ hưu luôn cho sướng LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 364988687
tí đi hok về làm ngay đây
hú hú \m/ sắp đc nghỉ hưu rùi ha ha

6LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Fri Aug 19, 2011 5:43 pm

Peanut0301

Peanut0301
Super moderator
Super moderator

Úi Phúck định làm thế thật àh ? : D

Như vậy thì sẽ bao quát đc truyện và "nhàn" =))

Nhưng mà có cái hạn chế là: Ko diễn tả dc cảm xúc nv đâu...

liệu thế có ổn ko ?_?

7LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Fri Aug 19, 2011 10:31 pm

half_blood_dog0402


Bàn trưởng
Bàn trưởng

ko, chỉ viết đề phòng có bạn chán đọc dài và đề phòng ko đủ thời gian để viết cả bộ truyện dài ngoằng thôi
nếu cần thì tớ viết xog mấy topic ấy lại viết tiếp chuyện

8LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Sat Aug 20, 2011 2:59 pm

Boo.Kyt_s2_Micki:*

Boo.Kyt_s2_Micki:*
♥Boo_s2_Micki:*♥
 ♥Boo_s2_Micki:*♥

bạn trẻ Phúc
bạn trẻ định bơ tớ àk
buồn àk nha =))

9LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Mon Aug 22, 2011 6:05 pm

half_blood_dog0402


Bàn trưởng
Bàn trưởng

Boo~[N]_s2_S.U.B.B đã viết:bạn trẻ Phúc
bạn trẻ định bơ tớ àk
buồn àk nha =))
ờh, ..... bơ là sao?
ủng hộ thì mình vui quá, nhưng cx có biết nói j đâu, chả nhẽ comt mỗi 1 từ: "thanks"?
hay trả lời là: "ỉn con ngoan" ? =))))

10LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Mon Aug 22, 2011 6:11 pm

half_blood_dog0402


Bàn trưởng
Bàn trưởng

MỘT SỐ GHI CHÚ CHO TRUYỆN:

1/ Sự phân biệt rắc rối lằng nhằng giữa sinh vật bóng tối và sinh vật ánh sáng:
+ sinh vật bóng tối là những sinh vật duy nhất bị ánh sáng mặt trời hủy diệt. Không có cách nào phục hồi được vết thương do mặt trời tạo nên với sinh vật bóng tối(kiểu kiểu như ma cà rồng). Những sinh vật bóng tối luôn có những vết đen bẩm sinh kẻ từ khóe mắt tới hai bên môi, người ta gọi nó là lời nguyền xiềng xích ánh sáng.
+ sinh vật ánh sáng là những sinh vật không bị ánh sáng thiêu rụi như sinh vật bóng tối, nhưng thường các sinh vật bóng tối lại mạnh hơn các sinh vật ánh sáng.
2/ Các hội phù thủy và pháp sư:
+ Hội Ác quỷ: gồm những phù thủy đừng theo chủ chương đả đảo tất cả những sinh vật ánh sáng.
+ Hội Chiến binh: gồm những pháp sư đứng theo chủ chương đả đảo tất cả các sinh vật bóng tối.
+ Hội Bóng ma: gồm những phù thủy đứng theo chủ chương hòa bình giữa tất cả các phù thủy và pháp sư.
+ Hội Thiên thần: gồm những pháp sư đứng theo chủ chương đả đảo Hội Ác quỷ nhưng cũng theo chủ chương bênh vực cho Hội Bóng ma.

CỐT TRUYỆN:

A/ Ngoại truyện: Sự tích về Verkark:
Để hiểu rõ được câu truyện, ta cùng quay trở về 100 năm trc để tìm hiểu về sự tích của vị thần Verkark. Verkark ban đầu chỉ là một sinh vật bình thường. Mẹ cậu là một pháp sư, chết khi sinh ra cậu. Bố cậu là một phù thủy nên dù mang dòng máu của pháp sư cậu vẫn bị hứng chịu lời nguyền xiềng xích ánh sáng di truyền từ bố. Khi lên 8 tuổi, cậu bắt gặp một cô bé phù thủy ăn xin mồ côi cả cha lẫn mẹ, tên là Kathina. Họ mau chóng là bạn thân của nhau. Lên 15 tuổi, họ gặp một pháp sư của Hội Thiên thần tên là Jack. Ng này thấy Verkark có ma lực dồi dào(pháp sư lai phù thủy) mà lại là một Bóng ma bất chấp có người cha là Ác quỷ, nên hứa sẽ giúp Verkark thực hiện bằng được giấc mơ cả đời. Verkark đã mơ có đủ sức mạnh để khiến thế giới chỉ còn toàn Bóng ma và Thiên thần, như vậy cuộc đời của bố cậu và cậu sẽ cải thiện. Jack đã chỉ cho Verkark nghi lễ thực hiện lời nguyền cổ giúp người ta trở thành thần thánh. Trong suốt chặng đường đi tìm những vật hiến tế ở khắp nơi trên thế giới, Verkark, Jack và Kathina đã nảy sinh một tình bạn tuyệt vời. Khi sự chuẩn bị cho nghi lễ đã xong xuôi, Verkark đã nghĩ lại và cho rằng không cần tới sức mạnh thần thánh nữa bởi cuộc đời với những ng bạn như thế này là đã đủ. Tuy nhiên không lâu sau, cả ngôi làng phù thủy của Verkark, trong đó có bố cậu, đã bị thảm sát bởi các pháp sư. Cậu quyết đinh hủy diệt tất cả các sinh vật ánh sáng trên thế giới này để trả thù. Khi cậu định đến ngôi làng của Jack để đòi lại những vật hiến tế mình đã gửi Jack, Kathina đã ngăn cản cậu. Kết cục là cô bé đã bị lính trong làng của Jack giết ngay trước cổng làng. Giờ ng thân duy nhất Verkark còn lại là Jack. Tham vọng trả thù của cậu thúc ép cậu phải chiến đấu với cả cậu bạn duy nhất của cả đời mình này để lấy vật hiến tế, thực hiện tham vọng. Sau khi Verkark trở thành thần thánh, Jack đã hợp tác với một người rồng nữa, cùng nhau tìm cách trở thành á thần để có đủ sức chống lại Verkark. Họ đã tách được linh hồn và thể xác của Verkark ra, nhốt vào hai quả cầu thủy tinh để Verkark không còn lộng hành được nữa. Sau đó không còn ai có được tin gì về vị cứu tinh này.

B/ Phần một:
Ryan là một cậu bé pháp sư lai người. Năm 11 tuổi, cậu nhập học ở Trường Trung học Pháp sư lai Alexandra. Trong thời gian theo học trường, cậu đã bị trúng độc của một phù thủy. Nọc độc này đã giúp gã phù thủy hoàn toàn điều khiển cậu trong một đêm, và đồng thời tiếp cho cậu một lượng sức mạnh bóng đêm khá lớn. Trong vòng một đêm, với số sức mạnh này, tên phù thủy đã điều khiển được Ryan đột nhập thành công vào căn hầm bí mật của trường, nơi chứa quả cầu thủy tinh giữ thể xác của Verkark. Ryan đã bị tên phù thủy điều khiển đập tan quả cầu, giải thoát cho thể xác của Verkark. Cả Âu thánh Lãnh địa đã tập trung tại thành phố Delmedalter-nơi giữ quả cầu thủy tinh còn lại-để cố thủ bằng mọi giá. Ryan cũng phải tham gia đội ngũ để giúp bảo vệ quả cầu. Trong thời kì huấn luyện ở đây, Ryan đã biết đc một sự thật: Jacob, người bạn thân duy nhất của cậu, là một người rồng, cũng sống Thế giới Thánh từ lúc 11 tuổi trở đi. Tình bạn của họ lại tiếp tục từ đợt huấn luyện này. Trận chiến bảo vệ quả cầu chỉ kéo dài 1 đêm nhưng vô cùng khốc liệt. Kết quả là toàn bộ đội quân bóng tối của lũ phù thủy đã bị đánh tan, quả cầu vẫn còn nguyên vẹn. Ryan là người trẻ tuổi nhất phải tham gia trận chiến này, nhưng cậu lại chính là người hùng đã cứu quả cầu khỏi tay lũ phù thủy.

C/ Phần hai:
Trong khi huấn luyện ở Delmedalter(trc trận chiến bảo vệ quả cầu), Ryan đã làm quen đc với một cô bạn pháp sư lai người tên Diana, là Bộ trưởng Bộ Thần chú Pháp sư(một chức rất lớn so với một cô bé 13 tuổi, chỉ bằng Ryan). Năm thứ hai, cô bé nhập học trường Alexandra, và lại trùng hợp học cùng lớp với Ryan. Cả năm thứ hai ở trường Alexandra là những kỉ niệm đáng nhớ nhất của Ryan với cô bạn dễ thương này. Hết năm học, Ryan quay về ngôi nhà cũ của mình cùng Jacob để thăm người bố cũ của mình. Những khi họ quay về, bố cậu không có nhà. Ryan đã chờ đợi cả hè nhưng vẫn không thấy bố mình quay về, cậu thất vọng tràn trề. Khi quay về Thế giới Thánh thì cậu phát hiện ra cả vùng phía Đông của Âu thánh Lãnh địa đã bị người dân Á thánh Lãnh địa đô hộ, chỉ còn Delmedalter là vẫn chưa bị chúng chiếm lấy. Ryan lại giúp những người dân Âu thánh Lãn địa giành lại mảnh đất mẹ thiêng liêng của mình. Đầu tiên, quân của Âu thánh Lãnh địa đã thực hiện một trận chiến lớn nhằm giải thoát một lượng lớn các chiến binh bị bắt giam ở nhà tù của quân địch. Sau đó, khi đã có đủ lực lượng, họ đã thực hiện một trận chiến lớn đánh tan toàn bộ đội quân của Á thánh Lãnh địa đóng quân ở Âu thánh Lãnh địa. Sau đó Á thánh Lãnh địa lại dẫn thêm một đội quân khác quay trở lại, cùng sự trợ giúp của dư tàn của đội quân bóng đêm, quyết tâm giành được Delmedalter và quả cầu thủy tinh. Trận chiến kéo dài liên tục suốt hai ngày hai đêm mà không một chiến binh nào nghỉ ngơi dù chỉ một giây. Cuối cùng cả quả cầu thủy tinh lẫn thành phố Delmedalter vũng chãi đã được bảo vệ an toàn. Tuy vậy cuộc chiến đã để thiệt hại khổng lồ tới người dân Âu thánh Lãnh địa, nhiều người lính vĩ đại đã hi sinh rất anh dũng để giúp đội quân dành chiến thắng, vô cùng nhiều người đã bỏ mạng trong trận chiến tàn khốc này. Dân số của Âu thánh Lãnh địa chỉ còn tầm 5000 người(chưa bằng 1/10 của Việt Nam hiện h, wtf= =). Sau trận chiến, Ryan đã phát hiện ra một sự thật đau đớn: tên chủ tướng của đội quân bóng đêm chính là bố cậu và mẹ cậu(mẹ cậu đã bị giết trong trận chiến năm ngoái), và cậu không hề mang trong mình dòng máu loài người, mà thay vào đó là dòng máu phù thủy của mẹ cậu(cậu không có lời nguyền xiềng xích ánh sáng vì trong bố mẹ cậu, người mang dòng máu phù thủy là mẹ chứ không phải bố). Nhưng đồng thời, sau trận chiến này, tất cả các chiến binh của Á thánh Lãnh địa dù ở nơi đâu cũng đã đều công nhận tài năng của người Âu thánh Lãnh địa và coi họ như bạn. Đặc biệt là Yamashaki-vị tướng trẻ chỉ huy toàn bộ đội quân đã đô hộ Âu thánh Lãnh địa, mới chỉ hơn Ryan một tuổi-đã kết nghĩa anh em với Jacob.

D/ Phần ba:
Sau ba trận đánh liên tiếp ở Delmedalter, người dân Âu thánh Lãnh địa bắt đầu đưa tất cả những người Á thánh Lãnh địa định cư ở đây quay trở về quê hương dần dần dành lại từng nơi một. Sau hai tháng, họ đã lấy lại được toàn bộ vùng phía Đông của Lục địa. Nhưng rồi họ phát hiện ra phía sau dãy Urelmader không phải là đất của những sinh vật bóng tối như họ tưởng, mà nó đã bị người Phi thánh Lãnh địa chiếm đoạt hoàn toàn(bị hết bọn này lại đến bọn khác đè ==). Sự thật được phát hiện không được bao lâu thì đội quân của Phi thánh Lãnh địa lại tiếp tục dấn quân về phía Đông. Đội quân của Phi thánh Lãnh địa không phải là những sinh vật thần bí như của Âu thánh Lãnh địa, không những có ưu thế về số đông giống của Á thánh Lãnh địa mà chúng còn là một đội quân gồm chỉ toàn những xác chết chó sói khổng lồ màu đen tuyền và hoàn toàn bất tử. Những con sói này không phải chỉ là những con thú hoang khát máu(kiểu người sói khi biến hình) mà chúng cũng có khả năng chiến đấu, thậm chí còn điêu luyện là đằng khác. Dễ dàng nhận ra được đội quân bất tử này chỉ có thể là đội quân thần thánh. Ryan, Diana cùng Jacob đã tính không thể đánh thắng được đội quân này bằng một đội quân bình thường mà phải có sức mạnh thần thánh hỗ trợ, nên đã đào ngũ và tự đi tìm manh mối về sức mạnh thần thánh(họ tin rằng nếu Verkark có thể từ sinh vật bình thường thành thần thánh được thì mình cũng có thể). Tuy nhiên họ đã không chuẩn bị kĩ càng nên hiển nhiên là đã không tìm đc manh mối nào cả. Và rồi cuối cùng thì đội quân của Âu thánh Lãnh địa không thể tiếp tục chạy trốn khỏi quân của Á thánh Lãnh địa mãi được, đánh phải đánh lại, và đương nhiên đã thật bại hoàn toàn. Ryan tuy khi biết tin đội quân sẽ tự dùng sức mình đánh lại đội quân thần thánh kia đã lập tức quay về để giúp đỡ nhưng không được, mà cậu đã chỉ về kịp để chứng kiến cảnh tượng ngôi trường mà mình yêu quý nhất bị phá hủy chỉ trong chốc lát. Cảnh tượng kinh hoàng đấy đã khiến cậu suy sụp. Cậu đổ lỗi cho Diana đã xúi dục cậu đào ngũ để rồi không thể giúp đội quân đánh lại quân của địch. Thế là cậu và cô bé không nói chuyện với nhau dù chỉ một lời. Nhưng nhờ Jacob, cuối cùng Ryan đã nhìn ra được cái nhìn đúng đắn của sự việc rằng sự sai sót ở đây là họ đã chưa chuẩn bị kĩ càng khi đi tìm manh mối về sức mạnh thần thánh. Rồi cậu và Diana đã làm lành với nhau. Họ đã chuẩn bị rất kĩ càng, và lại đào ngũ lần nữa để đi tìm sức mạnh thần bí(lũ vô kỉ luật ==). Lần này trước khi đi họ đã tìm ra được nhược điểm duy nhất của đội quân thần bí này và để lại lời nhắn về nó cho đội quân. Tuy nhiên cậu vẫn phải đi tìm sức mạnh thần thánh để bảo vệ khỏi đợt tấn công của Phi thánh Lãnh đia từ phía Đông(cả Á thánh Lãnh địa cũng bị Phi thánh Lãnh địa đô hộ). Có một điều họ không ngờ trước được rằng Pharaong-vị hoàng đế của Phi thánh Lãnh địa-cũng có sức mạnh thần thánh, thậm chí còn mạnh không kém gi của Verkark. Ryan, Diana và Jacob phát hiện ra manh mối nơi cất giữ sức mạnh thần thánh ở Thư viện Lịch sử Bí mật thì Pharaong đã mở đường cho đội quân của hắn tiến đến khu rừng nơi giấu thư viện mà họ đang ở. Họ đành đem theo mình những quyển sách mình cần nhất ra khỏi đó rồi mau chóng sơ tán xuống vùng miền Đông. Nhưng Pharaong vẫn đuổi kịp được họ tới Delmedalter. Tới đây, Ryan đã đưa Jacob thanh kiếm đã giữ quả cầu thủy tinh chứa linh hồn Verkark, còn quả cầu thì cậu đập tan ra, giải phóng cho Verkark. Verkark hồi sinh, nhìn thấy Pharaong và đội quân của hắn, lập tức tung một đòn tiêu diệt toàn bộ không còn một tên. Thomas Malpher-vị hiệu trưởng đáng kính của trường Alexandra đã chấp nhận hi sinh tính mạng mình để cầm chân Verkark, tạo thời gian những người Âu thánh Lãnh địa cuối cùng chạy thoát, lẩn trốn khỏi Verkark. Trong khi đó, ở Á thánh Lãnh địa, Yamashaki bị linh hồn của vị chiến binh người rồng đã cùng Jack kìm hãm Verkark năm xưa nhập vào người. Với sự chỉ dẫn của linh hồn vị chiến binh năm xưa, cậu và nhiều chiến binh Á thánh Lãnh địa khác nhân lúc Pharaong của Phi thánh Lãnh địa hiện chưa tìm được người kế ngôi đã khởi nghĩa giành lại vùng đất quê hương. Sau đó cậu lại được linh hồn mách bảo quay về Âu thánh Lãnh địa, tìm vị pháp sư bất tử đã kìm hãm Verkark và lại một lần nữa kìm hãm Verkark để đem lại ánh sáng mặt trới tới cho thế giới. Về đến đây thì lại một bất ngờ nữa xảy đến: tên Pharaong vẫn còn sống. Và thế là Yamashaki và Jack đã đi tìm Ryan và những người bạn của cậu bởi họ là những người duy nhất có thể giúp họ lúc đó. Sau đó, Ryan, Jacob, Diana, Yamashaki, Jack và tất cả những chiến binh Âu thánh Lãnh địa cuối cùng đã cùng nhau hợp sức, chiến đấu bằng tất cả sức lực mình có để tiêu diệt Pharaong và kìm hãm Verkark. Ngày 18 tháng 12 năm 2009(tính theo lịch người Trái đất), Ryan đã từ hi sinh để cứu cả Thế giới Thánh(xời, kinh chưa, hàng khủng đó nha)
_____THE END_____ LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 364988687

11LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Empty Re: LEGEND OF GODS: Phần I: Chapter 2 Tue Aug 23, 2011 12:42 pm

Boo.Kyt_s2_Micki:*

Boo.Kyt_s2_Micki:*
♥Boo_s2_Micki:*♥
 ♥Boo_s2_Micki:*♥

cop cả 2 phần rồi chứ
mình chỉ nói thế thôi
nếu không muốn thì thôi =))

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết